“Cây
cam ngọt của tôi” là một tác phẩm tiêu biểu của nền văn học Brazil, đồng thời
là cuốn tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn José Mauro de Vasconcelos. José
Mauro sinh ra trong một gia đình nghèo vùng ngoại ô Rio de Janeiro. Trước
khi trở thành một nhà văn nổi tiếng, José Mauro đã phải trải qua đủ nghề
để trang trải cho cuộc sống. Cuộc đời không ban cho José Mauro một gia đình
giàu có nhưng số phận lại cho ông một trí nhớ phi thường, trí tưởng tượng tuyệt
vời và vốn sống vô cùng phong phú. Đây chính là tiền đề để ông trở thành một
nhà văn nổi tiếng. José Mauro bắt đầu sáng tác từ năm 22 tuổi với cuốn tiểu
thuyết đầu tay mang tên “Banana brava”.
Nhưng trong những tác phẩm nổi tiếng của ông, phải kể đến tiểu thuyết
“Cây cam ngọt của tôi” – một tác
phẩm đã khiến bất cứ ai đọc cũng phải rơi nước mắt vì những trang văn thấm đẫm
cảm xúc.
“Cây cam ngọt của tôi”
ra mắt độc giả vào năm 1968. Cuốn tiểu thuyết được coi là lời tự truyện của
chính tác giả về tuổi thơ đầy cay đắng của mình. Chỉ trong vài tháng đầu
sau khi được xuất bản, cuốn sách đã bán được 217.000 bản và đã trở
thành tác phẩm văn học bán chạy nhất trong lịch sử văn học Brazil. Sự
thành công của tác phẩm còn được khẳng định khi nó được đưa vào chương trình tiểu
học của Brazil, xuất bản trên hai mươi quốc gia và hai lần chuyển thể thành
phim điện ảnh.
“Cây
cam ngọt của tôi” là hành trình tuổi thơ đầy cay đắng và lúc nào cũng khao
khát yêu thương của nhân vật Zezé - một chú bé thông minh, tinh nghịch và
đáng yêu với mơ ước thành nhà thơ cổ thắt nơ bướm.
Bẩm sinh thông minh, lại sống trong một
gia đình nghèo nên Zezé có suy nghĩ già dặn và chín chắn hơn nhiều so với những
đứa trẻ cùng tuổi. Trong khi những đứa bạn cùng trang lứa vẫn vô tư với những
suy nghĩ non trẻ thì Zezé đã có thể hiểu được cái nghèo u uất đang bủa vây lấy
gia đình mình. Và cậu chỉ còn cách nghĩ ra các trò chơi vui vẻ rồi tự tận hưởng
nó; đôi khi cậu còn chơi khăm cả bạn bè cùng những người hàng xóm. Chính vì thế,
Zezé bị anh chị trong nhà nhận xét là một đứa bé hư và nghịch ngợm. Cậu còn thường
xuyên bị đánh đòn.
Thế nhưng, đằng sau sự nghịch ngợm phá
phách ấy lại là một tâm hồn thật nhiều yêu thương. Sau đó, gia đình Zezé
chuyển đến một ngôi nhà có khu vườn phía sau rất đẹp. Cây cam trở thành một
người bạn đặc biệt với Zezé. Ngay cả khi cậu gặp được người bạn thân bằng da bằng
thịt là một người đàn ông Bồ Đào Nha, cây cam ngọt vẫn chiếm một vị trí quan trọng
trong hành trình rời bỏ tuổi thơ của cậu.
“Cây
cam ngọt của tôi” còn là một bức thông điệp về tình yêu
thương trong cuộc đời. Tình yêu thương ấy trước tiên phải được dành cho con trẻ.
Giá mà mọi người trong gia đình dành cho Zezé tình yêu thương thì có lẽ, cậu đã
không có những trò nghịch ngợm, phá phách như vậy. Giá như công việc của ông đủ
để trang trải và chu cấp cho gia đình thì có lẽ tuổi thơ của Zezé sẽ không đòn
roi và nhiều yêu thương hơn. Cuộc sống của chúng ta cũng vậy, ai cũng sẽ phải đối
diện với những áp lực và bế tắc. Nhưng hơn hết, hãy trao đi yêu thương cho tất
cả mọi người. Bởi đủ nắng hoa sẽ nở, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy.
Đúng như nhan đề “Cây cam ngọt của tôi”, trải qua bao cay đắng, tủi cực, bao nước mắt
và sự tuyệt vọng, dư vị cuối cùng đọng lại trong lòng người đọc chính là niềm hạnh
phúc ngọt ngào được gom góp từ những bông hoa trắng của cây cam trong vườn, từ
cả những người biết trao đi yêu thương cho người khác. Hãy một lần đọc cuốn
sách để biết rằng cho dù cuộc sống có đau khổ thế nào thì vẫn đáng để tin tưởng
và yêu thương. Bởi lẽ, mỗi chúng ta đều là một đặc ân mà cuộc đời đã ban tặng: “Ai đã ở trên đời, thì người đó xứng
đáng được sinh ra...”.
Thư
viện nhà trường xin trân trọng giới thiệu cùng các thầy cô và các em.
Xin
chân thành cảm ơn!